周朴[唐代]

古陵寒雨集,高鸟夕阳明。gŭ líng hán yŭ jí,gāo niăo xī yáng míng。

高情千里外,长啸一声初。gāo qíng qiān lĭ wài,cháng xiào yī shēng chū。

月离山一丈,风吹花数苞。yuè lí shān yī zhàng,fēng chuī huā shŭ bāo。

晓来山鸟闹,雨过杏花稀。xiăo lái shān niăo nào,yŭ guò xìng huā xī。

曲渚回湾锁钓舟。qū zhŭ huí wān suŏ diào zhōu。

平潮晚影沉清底,远岳危栏等翠尖。píng cháo wăn yĭng chén qīng dĭ,yuăn yuè wēi lán dĕng cuì jiān。

白日纔离沧海底,清光先照户窗前。bái rì cái lí cāng hăi dĭ,qīng guāng xiān zhào hù chuāng qián。

连云天堑有山色,极目海门无雁行。lián yún tiān qiàn yŏu shān sè,jí mù hăi mén wú yàn xíng。

可怜黄雀衔将去,从此庄周梦不成。kĕ lián huáng què xián jiāng qù,cóng cĭ zhuāng zhōu mèng bù chéng。

禅是大沩诗是朴,大唐天子只三人。chán shì dà wéi shī shì [pò,piáo,pŭ,pō,pú],dà táng tiān zĭ zhĭ sān rén。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

句译文

【译文】

句注释

【注释】

句赏析

【赏析】

句背景

【背景】