送一上人还滁州琅琊山

晃冲之[宋代]

上人法一朝过我,问我作诗三昧门。shàng rén fă yī zhāo guò wŏ,wèn wŏ zuò shī sān mèi mén。

我闻大士入词海,不起宴坐澄心源。wŏ wén dà shì rù cí hăi,bù qĭ yàn zuò chéng xīn yuán。

禅波洞彻百渊底,法水荡涤诸尘根。chán bō dòng chè băi yuān dĭ,fă shuĭ dàng dí zhū chén gēn。

迅流速度超鬼国,到岸舍筏登昆仑。xùn liú sù dù chāo guĭ guó,dào àn shĕ fá dēng kūn lún。

无边草木悉妙药,一切禽鸟皆能言。wú biān căo mù xī miào yào,yī qiē qín niăo jiē néng yán。

化身八万四千臂,神通通转物如乾坤。huà shēn bā wàn sì qiān [bei,bì,bèi],shén tōng tōng zhuăn wù rú qián kūn。

山河大地悉自说,是身口意初不喧。shān hé dà dì xī zì shuō,shì shēn kŏu yì chū bù xuān。

世间何事无妙理,悟处不独非风幡。shì jiān hé shì wú miào lĭ,wù chù bù dú fēi fēng fān。

群鹅转颈感王子,佳人舞剑惊公孙。qún é zhuăn [jĭng,gĕng] găn wáng zĭ,jiā rén wŭ jiàn jīng gōng sūn。

风飘素练有飞势,雨注破屋空留痕。fēng piāo sù liàn yŏu fēi shì,yŭ zhù pò wū kōng liú hén。

惜哉数子枉玄解,但令笔画空腾骞。xī zāi shŭ zĭ wăng xuán jiĕ,dàn lìng bĭ huà kōng téng qiān。

君看琅琊酿泉上,醉翁妙语今犹存。jūn kàn láng yá [niàng,niàn,niáng] quán shàng,zuì wēng miào yŭ jīn yóu cún。

向来溪壑不改色,青嶂尚属僧家园。xiàng lái xī hè bù găi sè,qīng zhàng shàng shŭ sēng jiā yuán。

君行此知此意,辨才第二文中尊。jūn xíng cĭ zhī cĭ yì,biàn cái dì èr wén zhōng zūn。

西江一口尽可吸,云梦八九何劳吞。xī jiāng yī kŏu jìn kĕ xī,yún mèng bā jiŭ hé láo tūn。

他年一瓣炉中香,此老与有法乳恩。tā nián yī bàn lú zhōng xiāng,cĭ lăo yŭ yŏu fă rŭ ēn。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

送一上人还滁州琅琊山译文

【译文】

送一上人还滁州琅琊山注释

【注释】

送一上人还滁州琅琊山赏析

【赏析】

送一上人还滁州琅琊山背景

【背景】