和王仲仪楸花十二韵

梅尧臣[宋代]

春阳发草木,美好一同时。chūn yáng fà căo mù,mĕi hăo yī tóng shí。

桃李杂山樱,红白开繁枝。táo lĭ zá shān yīng,hóng bái kāi fán zhī。

楸英独步媚,淡紫相参差。qiū yīng dú bù mèi,dàn zĭ xiāng [cān,cēn,shēn] [chā,chà,chāi,cī]。

大叶与劲干,簇萼密自宜。dà yè yŭ [jìng,jìn] gān,cù è mì zì yí。

图出帝宫树,耸向白玉墀。tú chū dì gōng shù,sŏng xiàng bái yù chí。

高绝不近俗,直许天人窥。gāo jué bù jìn sú,zhí xŭ tiān rén kuī。

今植郡庭中,根远未可移。jīn zhí jùn tíng zhōng,gēn yuăn wèi kĕ yí。

但欣东风来,不恨和煦迟。dàn xīn dōng fēng lái,bù hèn hé xù chí。

山禽勿蹙踏,蜂蝶休掇之。shān qín wù cù tà,fēng dié xiū [duō,duo] zhī。

昔闻韩吏部,为尔作好诗。xī wén hán lì bù,wèi ĕr zuò hăo shī。

爱阴无纤穿,就阴东西随。ài yīn wú xiān chuān,jiù yīn dōng xī suí。

公今亦牵此,端坐曾莫疑。gōng jīn yì qiān cĭ,duān zuò céng mò yí。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

和王仲仪楸花十二韵译文

【译文】

和王仲仪楸花十二韵注释

【注释】

和王仲仪楸花十二韵赏析

【赏析】

和王仲仪楸花十二韵背景

【背景】