春日山西寄王允原知司(五首。并序)

杨基[明代]

一茎白发已堪嗟,况是东风两鬓华。yī jīng bái fà yĭ kān jiē,kuàng shì dōng fēng liăng bìn huá。

醉里误将裙作纸,老来羞以帽簪花。zuì lĭ wù jiāng qún zuò zhĭ,lăo lái xiū yĭ mào zān huā。

疏狂不识眉双结,敏捷曾经手八叉。shū kuáng bù shí méi shuāng jiē,mĭn jié céng jīng shŏu bā [chā,chá,chă,chà]。

闲喜日长公馆静,自分新火试新茶。xián xĭ rì cháng gōng guăn jìng,zì fēn xīn huŏ shì xīn chá。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

春日山西寄王允原知司(五首。并序)译文

【译文】

春日山西寄王允原知司(五首。并序)注释

【注释】

春日山西寄王允原知司(五首。并序)赏析

【赏析】

春日山西寄王允原知司(五首。并序)背景

【背景】