偈颂一百零二首

释绍昙[宋代]

明月可中庭,雁影沉寒水。míng yuè kĕ zhōng tíng,yàn yĭng chén hán shuĭ。

烹金炉冷岁华深,九鼎遗言犹在耳。pēng jīn lú lĕng suì huá shēn,jiŭ dĭng yí yán yóu zài ĕr。

深深拨著,宿火通红。shēn shēn bō zhù,sù huŏ tōng hóng。

不假一槌成大器,刈禾镰子痴如风。bù jiă yī chuí chéng dà qì,yì hé lián zĭ chī rú fēng。

秋晚台星照命宫,不亨通事亦亨通。qiū wăn tái xīng zhào mìng gōng,bù hēng tōng shì yì hēng tōng。

持还赵国连城璧,换我萝窗一枕风。chí huán zhào guó lián chéng bì,huàn wŏ luó chuāng yī zhĕn fēng。

译文

注释

上一篇:白鹊讴
下一篇:杨氏谣

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

偈颂一百零二首译文

【译文】

偈颂一百零二首注释

【注释】

偈颂一百零二首赏析

【赏析】

偈颂一百零二首背景

【背景】