殢人娇(李莹)

杨无咎[宋代]

恼乱东君,满目千花百卉。năo luàn dōng jūn,măn mù qiān huā băi huì。

偏怜处、爱他秾李。piān lián chù、ài tā nóng lĭ。

莹然风骨,占十分春意。yíng rán fēng gŭ,zhān shí fēn chūn yì。

休漫说、唐昌观中玉蕊。xiū màn shuō、táng chāng guān zhōng yù ruĭ。

女石雪减霜,凌红掩翠。nǚ shí xuĕ jiăn shuāng,líng hóng yăn cuì。

看不足、可人情味。kàn bù zú、kĕ rén qíng wèi。

会须移种,向曲栏幽石戚。huì xū yí zhòng,xiàng qū lán yōu shí qī。

愁绿叶成阴,道傍人指。chóu lǜ yè chéng yīn,dào bàng rén zhĭ。

译文

注释

上一篇:望云谣
下一篇:醉花阴

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

殢人娇(李莹)译文

【译文】

殢人娇(李莹)注释

【注释】

殢人娇(李莹)赏析

【赏析】

殢人娇(李莹)背景

【背景】