次韵毛滂法曹感雨诗

苏轼[宋代]

江南佳公子,遗我锦绣端。jiāng nán jiā gōng zĭ,yí wŏ jĭn xiù duān。

揽之温如春,公子焉得寒。lăn zhī wēn rú chūn,gōng zĭ yān dé hán。

兴雨自有时,肤寸便濛{?漫}。xīng yŭ zì yŏu shí,fū cùn biàn méng{?màn}。

敛藏以自润,牛斗何足干。liăn cáng yĭ zì rùn,niú dòu hé zú gān。

空庭月与影,强结三友欢。kōng tíng yuè yŭ yĭng,qiáng jiē sān yŏu huān。

我岂不足欤,要此清团团。wŏ qĭ bù zú yú,yào cĭ qīng tuán tuán。

所欢在一醉,常恐樽中干。suŏ huān zài yī zuì,cháng kŏng zūn zhōng gān。

舍酒尚可乐,明珠如弹丸。shĕ jiŭ shàng kĕ lè,míng zhū rú dàn wán。

但恐千仞雀,忽忽发虚弹。dàn kŏng qiān rèn què,hū hū fà xū dàn。

迨子闲暇时,种子田中丹。dài zĭ xián xiá shí,zhòng zĭ tián zhōng dān。

一朝涉世故,空腹容欺谩。yī zhāo shè shì gù,kōng fù róng qī mán。

我顷在东坡,秋菊为夕餐。wŏ qĭng zài dōng pō,qiū jú wèi xī cān。

永愧坡间人,布褐为我完。yŏng kuì pō jiān rén,bù [hè,hé] wèi wŏ wán。

雪堂初覆瓦,上簟无下莞。xuĕ táng chū fù wă,shàng diàn wú xià wăn。

时时亦设客,每醉筒辄殚。shí shí yì shè kè,mĕi zuì tŏng zhé dān。

一笑便倾倒,五年得轻安。yī xiào biàn qīng dăo,wŭ nián dé qīng ān。

公子岂我徒,衣钵传一箪。gōng zĭ qĭ wŏ tú,yī bō [chuán,zhuàn] yī dān。

定非郊与岛,笔势江河宽。dìng fēi jiāo yŭ dăo,bĭ shì jiāng hé kuān。

悲吟古寺中,穿帷雪漫漫。bēi yín gŭ sì zhōng,chuān wéi xuĕ màn màn。

他年记此味,芋火对懒残。tā nián jì cĭ wèi,yù huŏ duì lăn cán。

译文

注释

上一篇:蜀国偶题
下一篇:红荆

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

次韵毛滂法曹感雨诗译文

【译文】

次韵毛滂法曹感雨诗注释

【注释】

次韵毛滂法曹感雨诗赏析

【赏析】

次韵毛滂法曹感雨诗背景

【背景】