春晴

晁端礼[宋代]

燕子来时,清明过了,桃花乱飘红雨。yàn zĭ lái shí,qīng míng guò le,táo huā luàn piāo hóng yŭ。

倦客凄凉,千里云山将暮。juàn kè qī liáng,qiān lĭ yún shān jiāng mù。

泪眸回望,人在玉楼深处。lèi móu huí wàng,rén zài yù lóu shēn chù。

向此多应念远,凭栏无语。xiàng cĭ duō yīng niàn yuăn,píng lán wú yŭ。

芳菲可惜轻负。fāng fēi kĕ xī qīng fù。

空鞭弄游丝,帽冲飞絮。kōng biān nòng yóu sī,mào chōng fēi xù。

恨满东风,谁识此时情绪。hèn măn dōng fēng,shuí shí cĭ shí qíng xù。

数声啼鸟,劝我不如归去。shŭ shēng tí niăo,quàn wŏ bù rú guī qù。

纵写香笺,仗谁寄与。zòng xiĕ xiāng jiān,zhàng shuí jì yŭ。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

春晴译文

【译文】

春晴注释

【注释】

春晴赏析

【赏析】

春晴背景

【背景】