后哀

赵师秀[宋代]

交交谷鸟哀,郁郁涧松折。jiāo jiāo gŭ niăo āi,yù yù jiàn sōng zhé。

山民无还期,春物失怡悦。shān mín wú huán qī,chūn wù shī yí yuè。

平生感斯人,难以常理说。píng shēng găn sī rén,nán yĭ cháng lĭ shuō。

共智己则愚,忽巧众亦拙。gòng zhì jĭ zé yú,hū qiăo zhòng yì zhuō。

芳名信可垂,在世何寂灭。fāng míng xìn kĕ chuí,zài shì hé jì miè。

含恓为卜兆,窀穸利兹月。hán xī wèi bŭ zhào,zhūn xī lì zī yuè。

行当宿草生,当使我泪歇。xíng dāng sù căo shēng,dāng shĭ wŏ lèi xiē。

未知百年后,谁复耕此穴。wèi zhī băi nián hòu,shuí fù gēng cĭ xué。

寄言苦吟者,勿弃摄生诀。jì yán kŭ yín zhĕ,wù qì shè shēng jué。

译文

注释

上一篇:洛阳有愚叟

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

后哀译文

【译文】

后哀注释

【注释】

后哀赏析

【赏析】

后哀背景

【背景】