偈颂一百零四首

释绍昙[宋代]

天地不仁,以万物为刍狗。tiān dì bù rén,yĭ wàn wù wèi chú gŏu。

圣人不仁以百姓为刍狗。shèng rén bù rén yĭ băi xìng wèi chú gŏu。

拄杖子不仁以三世诸佛历代祖师四圣六凡为刍狗。zhŭ zhàng zĭ bù rén yĭ sān shì zhū fó lì dài zŭ shī sì shèng liù fán wèi chú gŏu。

化育春阳照妪前,摧残霜雪凭陵后。huà [yù,yō] chūn yáng zhào yù qián,cuī cán shuāng xuĕ píng líng hòu。

截鹤续凫,折衡剖斗。jié hè xù fú,zhé héng pōu dòu。

力尽神疲困壁根,笑破他人口。lì jìn shén pí kùn bì gēn,xiào pò tā rén kŏu。

译文

注释

声明:所有作品(图文、音视频)均由用户自行上传分享,仅供网友学习交流。

偈颂一百零四首译文

【译文】

偈颂一百零四首注释

【注释】

偈颂一百零四首赏析

【赏析】

偈颂一百零四首背景

【背景】